Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Chuyện của Nấm - ST-

" Tối anh rảnh không? Em muốn gặp anh"
Nó nhắn tin như bắt buộc anh phải đến gặp nó.
Đang lang thang trong shop quần áo,không biết rằng anh bạn thân đang nôn nóng gọi cho nó những cuộc điện thoại dài. Hôm nay hình như có cuộc gặp mặt đồng nghiệp.
18h30, xúng xính váy áo như ai, bước lên con li bét tỳ của anh bạn mà vẫn văng vẳng bên tai lời cằn nhằn( hnay mình mặc đẹp cho ai chứ, hậm hực).
Hà nội về đêm đẹp hơn thât, hôm nay đẹp hơn nữa hay sao í.
Định bấm bụng không đi, gặp mặt đồng nghiệp mà chả có con gái đành xách mình đi cho gọi là.
Kể ra thì…
Anh bạn mình năn nỉ cũng có bài bản phết.
Thế là đi
Gặp anh ở đó,anh được cô bạn của bạn giới thiệu cho cô bạn cũng xinh xinh, ít nhất là ít tuổi hơn nó chứ chả bị gọi là gái già như mình-Ngẫm nghĩ sướng thật, mình đến đây mục đích chính chỉ có ăn.
Mà cũng chẳng để ý lắm, nó ngồi ăn tì tì bò khô hấp từ đầu tới cuối, thỉnh thoảng ngoảnh lên cười duyên chút( đến giờ vẫn ế cho nên đừng trách ai)
Buổi gặp mặt kết thúc bằng cuộc bàn luận rôm rả với trò đuổi hình bắt chứ trên mạng.
Nó không nghĩ anh thích nó từ hôm đó. Nó không để ý cho đến khi anh nói ra, rõ ràng từng từ một, nghe mà lùng bùng cả lỗ tai.
Nó cười.
 Tự nhiên bị kéo vào 1 mối quan hệ 3 người mà ở đó, anh thích nó, nó thích người khác. *_^
Đi café với anh 2 lần thì bị anh tỏ tình, giọng tưng tửng chả giống ai, cũng chả có ai như anh, nói ra quan điểm ngay từ đầu. Nó không từ chối cũng không tỏ thái độ gì cả
Tự nhiên nó muốn một quan hệ không rõ ràng.
Cái cách anh thích cũng lạ, không 1 tin nhắn hỏi han vào buổi ngày, buổi tối có khi anh chủ động gọi điện, nói những chuyện không đầu, không cuối. Cũng có lúc anh nhắn tin, những tin nhắn kéo dài, cũng với những chuyện không đầu không cuối.
Tuyệt nhiên, ban ngày, lắm lúc nó muốn có 1 tin nhắn thì …hãy nghĩ không với điều đó.
Rồi nó cũng đem cái thắc mắc đó hỏi anh.
“ Anh sợ em coi thường anh”
Chỉ có thế, đơn giản vì em đi làm, còn anh đang được nghĩ, anh ko muốn làm phiền em.
Rõ ràng và chi tiết.
Nó cũng chả muốn biết gì thêm
“ ĐI chơi đi” – ĐÓ là câu cửa miệng mỗi khi anh đi cùng nó, bất kể thời gian, địa điểm, không gian,..
Nó khó chịu, sau thành quen cũng như đơn giản theo cái cách anh giải thích:” vì anh muốn được gần em”.
Thế thôi.
Lâu dần, nó không còn khó chịu nữa
Nó cười
Cho qua chuyện.
Hôm chuẩn bị về quê.
Anh gọi chào tạm biệt nó, bảo nó có gì muốn nói với anh không?
Nó chúc anh về quê vui vẻ.
Quan điểm của anh, không bạn bè, không bạn thân, quen em vì chỉ muốn em làm bạn gái anh
2 tuần không liên lạc, tự nhiên nó thấy có gì đó không ổn. Nó bắt đầu thấy khó chịu trong người. Trước giờ cũng chưa ai đối xử với nó như thế, bị một người thích, cũng chính người đó bị làm cho lãng quên.

Hôm nay, cũng xúng xính trong chiếc váy lần đầu gặp mặt. Những bài nhạc Trịnh cất lên từng hồi, sự im lặng kéo dài nhiều hơn những câu chuyện đứt quãng.
Từng điếu thuốc được thay nhau đốt, bao nhiêu suy nghĩ của nó cũng tiêu tan.Nó muốn gặp anh sau từng ngày đó để biết cảm xúc nó đang nghĩ gì.
Nó không cho anh đưa về. CŨng chẳng còn cần thiết nữa.
Đêm Hà nội hôm nay đèn sáng rực mà nó như đi trong bóng tối.
Nó nhắn tin nói thật lòng những điều nó nghĩ.
Cảm ơn vì những gì đã qua . Anh trả lời , ngắn gọn nhưng đủ để nó hiểu.
Kết thúc cho 1 tâm trạng khá thoải mái.
Những ngày dài vẫn còn phía trước!
Hôm nay Hà nội lại nắng rực rỡ rồi

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét