Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Câu chuyện về thế giới tâm linh Phần 7 - Tác giả hubby2012_ver2 ( Vozer - 2013 )

Chương 6

Bà tổ cô
Như trước đây em có giải thích trong 1 số post, bà tổ cô ở đây là những cô con gái trong dòng họ, mất từ rất sớm, lúc chưa có chồng, hoặc là mất xuống đó rồi vẫn không có chồng mà cố gắng học phép. Trải qua nhiều đời thì lên làm tổ cô. Bà tổ cô thì hầu như nhà nào cũng có và thường gặp nhất là bà tổ cô tam đợi (3 đời).
Năm đó, đúng vào dịp giỗ ông nội em. Lúc đó mẹ em vừa mất được vài tháng thôi ạ, thì trong khoảng thời gian này, thằng P phát hiện nó có khả năng cho vong nhập xác. Thật ra ở đây nói vong thì không chính xác, vì bản thân xác nó là xác ‘lớn’, sư phụ nó nói xác nó là xác rất lớn, cho nên vong thường và linh mới không thể nhập vào được, chỉ có quận, trạng, thánh, tổ cô.... mới nhập được. Nó được che chở bởi 1 bà tổ cô bên họ nội nhà nó bà này đã lên tiên (nó là con cô em nên họ nội nhà em là ngoại của nó ạ) cho nên ai muốn nhập vào xác nó mà nó chưa được sự đồng ý của nó hay bà này đều không thể chạm vào được.
Cúng kính các kiễu xong thì tầm 11h trưa, lúc này mọi người xông xáo đi bày cỗ ra ăn, thì bắt đầu thằng P bày lễ ra và mời bà tổ cô bên họ nhà nó về để xin phép cho các bà bên họ Nguyễn nhà em được về trò chuyện với con cháu. Bà tổ cô bên họ nhà nó vừa thăng thì lập tức có 1 bà tổ cô họ nhà em về, bà này tự xưng là ‘tứ đợi’ (so với ông nội em là 4 đời còn so vs em là 6 đời) ở chính và cai quản tại cái nhà thờ của ông nội em, mọi chuyện bên nhánh ông nội em do bà này cai quản hết ợ. Bà này lên thì quát tháo (chả là lúc này mấy ông bác đang có ý định bán nhà của ông nội em rồi đem bàn thờ về thờ) bà này bảo :
- nhà này là nhà thờ chung, dù thế nào cũng không được bán hay phá bỏ đi, các bà các quận ở đây đông lắm, hôm nay về đây cũng đông, nương tựa đây để giúp đỡ con cháu, thằng nào dám bán đi thì đừng trách ta...
Em nói thật là ông bác 3 em ông này cứ bảo là không tin, không mê tín, ngay cả kêu thầy về tụng kinh ổng cũng không cho, nên khi thằng P làm thế này ổng cứ bảo là không được làm... bà tổ cô nói luôn :
- Cái xác ta đang tựa đây hôm nay tuy không phải của dòng họ mình nhưng đây là phúc mấy đời tổ tông tạo ra mới có được cơ hội cho các bà về dạy bảo, bày vẻ cho con cháu làm ăn, cho nên tao cấm đứa nào dám phá hoại hay cấm đoán, đứa nào cãi lệnh tao cho đi theo tao ngay.
Nói tới đây thì mấy ông trong nhà đều xanh mặt, không dám cãi gì thêm. Lúc này thì ba em mới đi làm về ạ, ba em hôm đó bận buổi sáng nên tới trưa mới về được. Ba về nghe em nói thì rửa tay chân, mặt mũi sạch sẽ lên đứng bên cạnh nghe. Bà này đang nói thì liếc nhìn ba em :
- Răng giờ này mới về
- dạ, hôm nay con đi làm, bận quá, giờ mới xong việc về được.
- Công ăn việc làm bây quan trọng hơn chuyện cúng bái ông bà đúng không ?
- dạ con biết con sai, bà đừng trách tội, vợ con chết, con còn phải lo làm nuôi con nhỏ nữa.
- Sống khổ quá thôi rứa ta đem đi theo với ta luôn hĩ ?
- dạ thôi, con còn nuôi con con nữa, bà đem con theo con con ai nuôi – ba em hốt hoảng.
Bà này cười, rồi quay lại nhìn em với chị em. Em với chị em vẫn ngồi hóng ngay bên cạnh lúc bắt đầu tới giờ. Ba em tiếp lời :
- bà ơi, thế hôm nay vợ con có về đây không.
Bà này nhìn quanh 1 lượt rồi nói :
- không thấy vợ mi đâu cả.
Rồi hướng mắt ra sân, phía cổng nhìn 1 hồi lâu rồi quay vào nó :
- nó về nhưng đứng sáng giờ ngoài đường, không vô nhà được, nãy đứa nào cúng đất xin cho người nhà vô sao k đọc tên nó, nó là ma mới, thần đất nhà này chưa biết mặt nên cúng không kêu tên nó k được vào.
Em ngồi bên cạnh nghe đến đây thì nước mắt trào luôn, ra sáng giờ mẹ em về đây, vậy mà đứng ngoài đường không vào được. Bà này thấy thế ôm em rồi bảo :
- thôi cháu nín đi, ta thương đứa cháu ta lắm, mất mẹ quá sớm, cháu mà khóc làm ta khóc theo đây này, cháu làm ta phải khóc là k được đâu nghe chưa.
Nói rồi bà lấy tay lau nước mắt trên gương mặt thằng P (lúc này là mặt bà) lúc này cũng nước mắt 2 hàng, rồi quay ra cổng hét 1 tràng tiếng Phạn hay tiếng Miên gì đấy, ý nói binh cho mẹ em vào. Rồi bà lấy 1 tờ giấy bạch, ghi cho em, chị em và ba em mỗi người 1 cái bùa rồi gấp vuông vắng, xịt lên 1 tý nước hoa bảo là cầm theo người làm bùa bình an.
Rồi tiếp đến bà nhìn qua phía con bé út nhà cô 6 em(con này học lớp 10 hay 11 gì đấy), bà bảo :
- con kia, mày về không được xách xe máy chạy lung tung nữa nghe không, mày có biết cái đập nước gần nhà mày bao nhiêu vong ác nó ở đó đợi mày qua để xô không ? mấy lần trước ta không ra tay kịp là mày chết với tụi nó rồi.
Con bé này im bặt còn mặt cô 6 em thì biến sắc, bà bảo con bé lại gần, rồi bảo nó cuối xuống, bà lấy 3 cây hương soi lên đỉnh đầu nó rồi quát :
- học hành thì không lo, lo yêu đương nhăn nhít, tao mà về không bỏ hết đi là tự tao ra tay đừng có trách.
Rồi bà cũng viết cho nó 1 lá bùa bảo đem về bỏ dưới gối ngủ để tránh những điều không hay khi ngủ, vì nghe đâu con này ngủ hay mơ thấy bậy bạ lắm.
Rồi bà dặn dò con cháu 1 số đều rồi thăng vì đã hết giờ, riêng cái vấn đề giờ giấc thì dường như thế giới của họ nghiêm túc hơn trên trần thế chúng ta rất nhiều, dù cho có là ai, có lớn đến bao nhiêu nhưng khi 'về' cũng phải tuân theo qui định chặt chẽ, phải viết lệnh trình trước khi nói chuyện và tuân theo giờ giấc trong lệnh trình.
Lúc bà đi, thằng P trở lại bình thường, nó hỏi :
- Nãy ai về thế ?
- Bà tổ cô của ông nội thờ - cô 10 em tức là mẹ nó trả lời.
- Thế bả có cho số không ?  (số đề ý ạ)
- Bả về la chuyện nhà cửa đất đai um, số đâu mà số.
Thằng P tiếp lời
- con cầu bà khác bà sau nay hiền, nhớ bả về nó cho cái ‘xác’ này cái lộc nghe.
Nói xong nó thắp 3 cây hương mới, miệng lẩm nhẩm xin cho người khác về. Nó đọc xong thì lập tức 10s sau, mặt nó đổi sắc, nhìn mọi người với ánh mắt khác, lần này là 1 bà khác của nhà em, cũng bà tổ cô.
Mọi người chấp tay lạy : ‘con chào bà’
Bà này tươi cười chào lại :
- bà chào các con
- Chẳng hay bà là ai ? xưng danh để bọn con được biết.
- Ta là bà tổ cô của họ mình, ở chung với bà khi nãy về đấy, họ mình nhiều bà tổ cô lắm, chiều nay bây có ngồi hết chiều cũng không về hết xuể, nên bậc cao như ta mới được về, còn các bà khác cũng thương nhớ con cháu lắm, nhưng chắc hẹn dịp khác.
Bà này lên thì cho lộc đa số con cháu, ai có nhu cầu xin bùa hộ thân, lộc làm ăn, hay bất kì bùa may mắn, bùa sức khỏe gì bà cũng viết cho. Nói chung bà thứ 2 này chỉ cho bùa là chủ yếu. Lúc bà đi bà còn náng viết thêm 1 lá bùa, dặn cô 10 đưa lại cho thằng P, bảo là lộc dành riêng cho nó, rồi thăng. Thằng P lại quay về trạng thái bình thường, nó tá hỏa khi thấy trên tay nó kẹp 1 lần 3 điếu thuốc.
- Cái gì, bà này hút thế này luôn á.
- Hút thế nhằm nhò gì, uống hết cả chai rượu gạo rồi, bộ mày không có cảm giác gì hả ?
Thằng P này bình thường k hút thuốc, uống rượu rất kém, vạy mà từ nãy giờ chưa được nữa tiếng bà nhập vào nó, nó hút tổng cộng 9 điếu thuốc (1 lần hút của các bà là kẹp 3 điếu hút ), uống nguyên chai rượu nhưng giờ không hề có cảm giác gì @@.
Em xin nói luôn về lẽ biện bày khi thằng P cầu các bà lên ạ, 1 khay nhựa lớn đặt trên bàn, có 1 tập giấy bạch để viết bùa, hoặc lệnh trình, 1 bút lông dầu màu đỏ, 1 chai nước hoa, 3 li rượu, 1 chai rượu lớn, 1 bó hương thắp sẵn 3 cây, thuốc lá và cái hộp quẹt, 1 đĩa trầu lớn. Khi 1 bà hay bất kể 1 người nào đó lên, việc đầu tiên là viết 2~3 tờ lệnh trình, 1 trình lên chỗ bát hương, 1 bảo ‘tấu’ (tức là đem ra cổng đốt đấy ạ). Những lúc này thì người làm xác cần 1 người hầu (gọi dễ hiểu là hầu đồng), lúc ở nhà nội em thì thường là má nó hầu, còn trước giờ có 1 lần ngồi ở nhà em cầu lên thì em hầu ^^ vì những lần ở nhà nội cũng đc phụ ýt nhiều nên cũng biết. Lúc cho bùa, lệnh thì viết bằng bút lông trên giấy bạch, viết xong gấp vuông, xịt lên 1 tý nước hoa rồi lấy 3 cây hương làm phép, lúc bà bảo thắp hương thì 3 cây, rót rượu thì 3 ly, thắp thuốc thì 3~5 điếu, tùy bà yêu cầu. Nhớ năm đầu tiên đó em ngồi đơm ngay bên bà, ai thay phiên đi ăn cơm hay đi đâu đi, em cứ ngồi bên đơm nên bà nào lên cũng thương lắm, bà cứ hút xong 2/3 điếu thuốc (3 điếu 1 lần) phát cho mỗi đứa ngồi bên cái còn lại bảo lộc hút đi mà em k hút được, đưa ba em hút, ba em hút xong mớ thuốc em đưa hôm đó về ho cả tuần :rofl : vậy mà thằng P nó vẫn dững dưng k bị gì...

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét